HOÀNG HÔN CUỐI MÙA - thơ Phan Nam
Phan Nam tại quê nhà, trên núi Đất Đỏ (12.01.2016) |
kiếp độc hành buổi bình minh ló dạng
trốn biền biệt mấy nẻo đường trần gian
lướt lẻo với làn gió sớm quyện mắt ai
đong đưa khung trời mộng bao la hồng trần
nốt chấm than dai dẳng kiếp lầm than
non nước tình hòa trọn trong nét vẽ
khói nhạt màu rạn vỡ khối linh hồn
bức tranh cuộc đời gieo neo trong vô định
dừng chân tại đây có còn là nhà
khúc hò cũ vậy gọi từng nhịp đời
vẫn tiếng hát hằng dấu chân lặng lẽ
réo con tim đi tìm một kiếp đời
về phía em còn chút gì trao tên
cũng hụ hôn nồng thắm thuở say đắm
cũng hương yêu chớm nở phía xa xăm
rớt hoàng hôn đêm về ngập tâm can…
PHAN NAM
Tiên Phước, 31.1.2016
Tác giả giữ bản quyền, vui lòng không sao chép khi chưa được sự đồng ý.