TẶNG BẠN CÔ GÁI NGẨN NGƠ - Thơ Xuân Nương (Tam Kỳ)
Khoảng cách xa nửa vòng Trái Đất
Bạn thấy thế nào? liệu có cô đơn
Bạn có tin không một tình yêu keo sơn
Hay là thứ chỉ nhớ nhung và nhung nhớ?
Tôi không trách đâu tâm lí bạn lo sợ
Bởi vì cùng là con gái biết yêu
Biết trân trân trọng, biết nhớ mong nhiều điều
Dù có cố trái tim vẫn thao thức
Biết sao được đó là hiện thực
Một hiện thực nghiệt ngã chẳng ai trông
Cho dù ta là hai nẻo cuối đường
Cho dù ta là hai nẻo cuối đường
Đã có lúc vô tâm và lo sợ
Sợ người kia sẽ cuốn đi kỉ niệm
Của một người trong mỗi giấc mơ
Hãy cố gắng lên bởi từ lúc ban sơ
Tôi chưa thiết nghĩ "cướp đi người con trai ấy"
Bởi thứ tôi cần thật bao la biết mấy
Không phải người tôi có thể gọi tiếng "yêu"
Cố lên nha cô bạn yêu kiều
Tôi sẽ cạnh vì tôi còn lời hứa
Giúp bạn vượt qua trên con đường chọn lựa
Cứ đứng chờ hay quay gót bước đi
Dẫu giờ tôi thật sự chẳng làm gì
Vì câu đáp ở trong tim bạn đó
Hãy quên đi lời mỉa mai của họ
Bước thật đều và nghĩ về người kia
Quay lại đây trong mỗi giấc mơ khuya
Tôi sẽ cố làm bờ vai vững chãi
Cười lên bạn tình yêu sẽ còn mãi
Bởi sớm mai hạnh phúc sẽ tràn về
Tác giả: Xuân Nương
Tác giả giữ bản quyền bài viết, vui lòng không sao chép khi chưa được sự đồng ý.